Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Đóa hoa nở muộn thứ nhất

   Em vẫn thường hay tự hỏi tại vì sao tình yêu của em mãi mãi chỉ là những đóa hoa nở muộn. Em cũng như bao người muốn yêu thương và được yêu thương nhưng thật buồn khi đóa hoa hồng màu đỏ chỉ nở khi em không còn đường để quay trở lại dù chì một lần.

   Bây giờ anh mới bộc bạch tình yêu đã giành cho em, bây giờ anh mới giành cho em không gian tình yêu riêng của chúng ta sau tất cả khoảng trống cách xa. Tình yêu của em như trò chơi cút bắt. Ngày ấy em đã từng thử cho phép mình gần anh, cho phép mình thử yêu anh nhưng anh lại là người rời bỏ hay nói cách khác là chạy trốn khi vòng tay ôm chưa thể chặt một lần. Để lại cho em cả chủi nghi ngại tuổi xuân.

   Em không biết tình yêu này bao lớn lao mà bao lần anh nói yêu rồi chạy mất khỏi tình yêu ấy. Bây giờ anh tự tin gì để lại vạch cho em khoảng trời tình yêu đã củ. Anh tự tin gì sau ngần ấy năm mà muốn khơi lại tình yêu đó khi nó đã hóa thành tro theo gió trong em. Em không còn bé dại như ngày xưa để có thể nghe những ngọt ngào từ anh. Em không phải chỉ là cô em gái Út nhỏ như ngày nào anh vẫn đưa đón đùa trêu. Sau ngần ấy năm, trải ngần ấy lạc lỏng ở đời em không còn là em ngày xưa nữa. Những nô nức yêu thương cũng đã chết tự lâu rồi.

      Giờ đây anh không là gì trong thế giới của em nữa, nơi đó chỉ có em, thiên đường của em, mơ ước của em và nỗi nhớ dại khờ của em không hẵn chỉ dành cho anh. Em hiểu hết khát khao, mong mỏi và tình yêu anh dành cho em nhưng anh đã làm gì nó để bây giờ khi em và anh cùng quay ngược về hai lối và ngày một xa cách hơn, xa cách hằng vĩnh viễn thì anh làm được gì cho em. An muốn bù đắp, muốn lấy lại cho em tuổi xuân mơ ước, lấy lại cho trái tim em nồng nàn ngày ấy. Có lẽ đã trễ tất cả rồi vì trái tim là của em, cửa lòng là của em và em đã khép lại tất cả.

   Cảm ơn anh vẫn luôn nhớ em, cảm ơn anh vẫn luôn mong em, cảm ơn anh vẫn luôn yêu em nồng nàn như thế. Như mơ ước ..... tình yêu này đã ngủ yên thì đừng lay động nó nữa. Anh nhớ!

                                                                 Viết cho anh Hai 

                                                                           Lê.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét