Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

ĐỜI MỘT NGƯỜI CON GÁI

  Ngày tháng vẫn cứ trôi qua, em đã dần không còn nhắc nhớ nữa... có thật đã quên, em không biết. Nhưng một điều cơ bản là đã chấp nhận, chấp nhận mình, chấp nhận người và chấp nhận thực tại.
  Cuộc đời một người con gái ước mơ thật nhiều ... trời cho không được mấy. Em củng có một cuộc đời như thế, một thời mơ ước và vụn  vỡ. Hóa ra thời gian tài thật, ru êm mộng vàng và vỗ an giấc nhỏ. Em đã dần lại trở về say trong cơn mộng đời mình. Sửa soạn bản thân và rồi cứ thế dấn bước.
   Tin được không em vẫn mong được chết .. cũng không biết để làm gì.. chắc chỉ vì đôi khi thấy mệt mỏi quá. Những luyến tiếc nơi này còn đó, phải sống và cố sống tốt đẹp để lỡ một mai qua đời còn có cái để nói với thế gian. 
  Cho đến bây giờ cuộc đời đã quá nửa em lại thấy mình trở về lứa tuổi 20, lo sợ, hoang mang và đôi lúc thấy bối rối. Làm sao biết được rồi em có còn đủ sức đi qua đêm dài. Có cố chấp nhận đến thế nào thì bàn tay ấy củng không đủ diều em bước về phía trước, có quá nhiều điều phải tự mình, tự mình.

 Có đêm không ngày, có tâm tư nào đó sâu hút vào đêm, đôi khi em phải chấp nhận vì cảm thấy dường như tâm tư mình đầy quá sâu quá, mà cỏi đời thì người ta đâu có rảnh rang để đọc hiểu mình đâu. Cũng có đôi khi sợ nỗi niềm của mình vấn làm làm cực khổ người đối diện. nên tất thẩy dấu càng sâu vào lòng, cất càng kỹ vào trong. Có lẽ vậy mà hạnh phúc.
   Mờ ảo như sương, ...

                                                                                        Nhật ký, 01072015
                                                                                                   Lê.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét